Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2025

xinh - ác

                              Trong đầu ngoài em chẳng ai khác                                              Em đẹp em xinh như tượng tạc                               Trông em kiều diễm mà ác quá                                Em nhận tình tôi rồi phụ bạc

nói dối

                                      Mùa thi năm ấy em yêu tôi                                                               Hoá ra cũng toàn nói dối thôi                                                               Gặp nhau thì em nói yêu lắm                                                               Hạ chưa dứt nắng đã xa rồi ...              

xa

                                         Mình xa nhau thật rồi                                       Tôi cứ vấn vương mãi                                       Biết chẳng còn yêu nữa                                       Sao cứ nhớ nhưng hoài ?

đừng

                                Em nhắn hẹn mà sao em chẳng tới                                Làm tôi cứ thế ngóng hoài đợi                                Nếu không yêu thì em cứ nói                                Vì tình tôi đâu có phải đồ chơi      

hỏi lòng

                                 Tôi nằm trằn trọc suốt đêm dài                                 Nằm từ đêm tối đến sớm mai                                 Lòng buồn tự hỏi đang mong nhớ                                 Hay còn vương vấn bóng hình ai ...

Bao nhiêu

                                     Tình yêu đáng giá bao nhiêu tiền                                     Mua rồi tôi ngỡ được làm tiên                                     Ai ngờ yêu xong tôi mới biết                                     Tình yêu chỉ tổ gánh muộn phiền

hờn

                                                     Gặp nhau em hẹn lúc mười giờ                                                        Làm tôi cứ tưởng mình đang mơ                                    Vì có ngờ đâu em sẽ hẹn                                    Và tôi chờ đợi đến ngẩn ngơ                                    Tôi đã chờ em suốt buổi trưa                             ...

Nhớ

                                  Nhớ chuyện ngày xưa dưới gốc sồi                                  Hai ta ngồi ngắm dòng sông trôi                                  Dòng sông ơ thờ và lãnh đạm                                  Như em lãnh đạm với thân tôi

Rằng ...

                            Em nói rằng ... em không muốn quay lại                            Rằng tình tôi ... chỉ như khóm hoa dại ven đường                            Khóm hoa dại thứ làm em chướng mắt                            Thứ đáng ghét mà em chẳng thể thương !

hay

                                    Hay tin rằng em đã có chồng                                   Tôi ngồi khóc lóc ở bên sông                                   Dẫu biết rằng hoa đã có chủ                                   Mà sao tôi vẫn hoài ngóng trông

một nửa

                       Tình tôi đầy em lấy đi một nửa                       Một nửa , rồi một nửa , một nửa một nửa                       Tình em buồn em cho tôi một nửa                       Một nửa rồi một nửa , một nửa ...                                                         và nhiều lần như thế nữa

tôi bị trộm

                        Phải chăng em là một kẻ trộm                        Chứ cớ sao mà giữa đêm hôm                        Em lại lẻn vào lấy đi tình yêu là lý trí                        Để lại thân tôi , chỉ còn xác chẳng còn hồn

Tình ... cuối

                       Nghe nói ...                        Tình yêu là vị ngọt của đường                        Mà sao tôi yêu em toàn thấy vị mặn của muối                        Haizzzzz                       Chả sao cả ....                       Em có bao nhiêu mối tình cũng được                       Miễn là em xếp tình tôi ở cuối ...

Gia sản

                         Tôi chỉ có một tình yêu khờ dại                         Và chẳng còn gì khác                         Vậy mà em cũng nỡ mang đi mất                         Rồi để lại cho tôi một mảnh tình sầu nát

Kìa .... em

                            Em mỉm cười cuộc đời tôi rộ nắng                            Và từ ấy sẽ có tiếng chim hót , có hoa thơm                           Em đi rồi bỏ lòng tôi lạnh vắng                           Pha cho tình tôi , đôi chút giận hờn 

so sánh em ...

                            Tôi muốn so tình em với viên băng đá                           Mà viên băng đá nào lại không tan                           Tôi muốn so tình em với một vở kịch                           Mà vở kịch chi lại không hạ màn ...

em xinh

                                     Tôi gặp em dưới những tràng hoa giấy                              Em dạo chơi mang theo nắng bên mình                              Gió thoảng qua cuốn mùi hương mái tóc                              Môi đỏ thắm miệng nhoẻn cười thiệt xinh !  

không phải là ...

                                        Chẳng phải em nói yêu tôi sao                                    Em định gian dối đến khi nào                                   Còn đâu những khoảng khắc hạnh phúc                                   Nào đâu những giây phút ngọt ngào ...

năm ấy

                                                 Năm ấy chờ em dưới cơn mưa                                  Em lại coi tôi là người thừa                                  Ra vậy tình yêu là như thế                                  Nó toàn gian dối với gạt lừa !

chờ

                                                     Tôi vẫn đứng đó chờ em mãi                                      Chờ mãi một cuộc tình tan vỡ                                                                    Chờ mãi mãi một mối tình dở dang                 Để trái tim tôi chết lặng , héo tàn… !  

tại sao

                                                         Tình em như một cuốn phim trống                                       Còn tôi thì bộ nhớ đã đầy                 Rượu tình em uống mãi chẳng ngất                 Sao tôi chỉ thoáng nhìn đã say ...?  

say

                                                  Tôi lỡ đắm say ánh mắt nàng                                  Như người say rượu đang mê man                                  Tôi ngỡ tình ta là mãi mãi                                  Ai ngờ tỉnh rượu mộng vỡ tan

Năm ấy nắng hạ thật đẹp

                               Mùa hạ năm ấy nắng ươm vàng                     Hồn tôi khờ dại buồn miên man                     Lời yêu năm ấy chưa kịp nói                     Mà khi dám nói đã muộn màng !

tôi... thương em

  Hồi đó ...             Hai ta còn là hai đứa trẻ             Ngôi nhà còn ở trên cây             Con thuyền lênh đênh vũng nước             Đám mây lơ lửng trong tay Nhưng giờ đây ......             Ta đã chẳng còn thơ bé             Đã chẳng còn là những gã mộng mơ             Và hồi đó thì mãi là hồi đó             Tình yêu của một kẻ dại khờ Và tôi ...             Tôi đã lỡ yêu em ...                                        yêu em nhiều lắm !             Em biết hết nhưng giả bộ làm ngơ             Tôi biết vậy nhưng vẫn hoài say đắm       ...